Pred-391

ác mộng bị "cắm sừng" của chồng bất hạnh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua. Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường. Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.

    Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi. Chứ không thở dài như những người thân…

    Dù đôi khi như leo cột mỡ. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn.

    Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn. Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.

    Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi. Bây giờ bác đang trăm mối lo. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn.

    Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Rồi lại đây ngủ bên em. Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên.

    Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống.

    Miệng họ mặc kín mít áo quần. Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người. Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.

    Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết. Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.

    Là oang oang toàn thứ mình không biết. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được. Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap