Khán phòng trang trọng với những người đàn ông quan trọng trong bộ vest đen, sơ mi trắng. Đó là niềm tin của các quyết định phải có cơ sở. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá
Và trong cuộc họp sau đó ông đã nói: Khoản nợ 84 triệu đôla luôn nằm trong đầu tôi. Khi ấy, cái tên Lou Gerstner chưa hề xuất hiện trong câu chuyện nhưng nhóm của Collins cho rằng, ai điều hành cũng được và làm như thế nào thì chưa biết nhưng chắc chắn IBM sẽ trở lại nhờ vào tinh thần xuyên suốt của nó. Nhân công đã tăng từ 12.
Ông là người ý thức cao hơn ai hết trong thời buổi của mình về sức mạnh sở hữu trí tuệ. Điều này ảnh hưởng mạnh lên tương lai của ngành máy tính thế giới. Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh.
Thế nhưng, điều bất thường trong sự kiện này là ở chỗ doanh thu của IBM đã giảm đến một nửa. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ.
Đến thế hệ Gerstner thìgần như đã bỏ hẳn cũng với nỗ lực cứu IBM thoátkhỏi tâm trạng cứng nhắc của nó. Người ta chứng kiến Watson bắt đầu tư tưởng Không sa thải. Những đường ngang này được giải thích là biểu thị của
Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. 1997, Lou Gerstner trình bày việc tái cấu trúc IBM. Chỉ sau một thời gian ngắn, cơ sở của ông đã lột xác và phát triển rất nhanh.
Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này. Đó là một cách thức vui nhộn và sáng tạo rất hiệu quả khác của Watson.
Nhưng bây giờ là lúc đang nói đến khí chất tiên phong của IBM. Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai IBM đang bị cuốn hút vào những công nghệ mạnh nhưng những thứ này không tạo thành giá trị cho doanh nghiệp khách hàng.
Cơ hội đang ở trước mắt ông. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu. Thời của Watson, ngay ngày đầu tiên nhận chức CEO, Watson đã kích thích 400 nhân viên của mình bằng tầm nhìn doanh nghiệp vinh quang.
Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước. Có thể thấy Watson đã khởi xướng phương châm đầu tư vào con người khá thịnh hành ngày nay từ đầu thế kỷ XX. Với Time, Watson chọn kinh doanh làm nghiệp mà không có dấu vết thù hằn với một cá nhân nào.