Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Bất kỳ học viên nào từng tham gia khóa học của tôi cũng đều cảm thấy bớt căng thẳng hơn trước.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
- Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
- Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây.