Quyết định này làm thay đổi số phận IBM, đưa công ty này đi vào con đường xử lý thông tin đến tận ngày nay. Watson chỉ nhấn mạnh rằng, hãy tạo ra một tổ chức vinh quang. Các sáng kiến quản trị của Watson ngày nay được tìm thấy khắp mọi nơi.
Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng. Sự khác nhau này có lẽ do cách thức kiếm tiền của họ. Ông đã đưa IBM từ đồng hồ, máy đếm tiền và máy lập bảng tính toán đến ngành xử lý dữ liệu, thì nay ai dự định tiến vào lãnh địa máy xử lý thông tin nào đó, ông sẽ không dễ bỏ qua.
Như vậy, Watson đã đi từ chỗ định nghĩa lãnh đạo từ từ tiến đến chỗ định nghĩa doanh nghiệp. Một lần nữa sẽ thấy Tom không thoát khỏi cái bóng tư duy của cha. Chúng ta cần quan tâm đến khách hàng sao cho giúp họ có lợi nhuận, để rồi họ có thể mua nhiều sản phẩm của IBM hơn nữa.
Cuộc mạo hiểm ngoạn mục nhất là cách mạng máy tính - Time đã viết như vậy về cuộc cách mạng quan trọng nhất của IBM trong bài báo những gã khổng lồ của thế giới năm 1982. Đến năm 1957, Tom công bố cuộc cách mạng hóa khi giới thiệu FORTRAN(*). Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo.
Cậu bé Tommy được gửi đi học ở một trường học cách nhà chỉ vài trăm mét. Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc. Watson cố vượt qua lối mòn đó để xây dựng lòng trung thành của nhân viên phẩm chất quan trọng nhất để Watson đưa IBM đi xa trên con đường xích đạo toàn cầu mà ông đã vẽ trên logo công ty.
họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn. Cơ quan này là một câu chuyện dài và vĩ đại tiếp theo. Cái đạo kinh doanh này đã được họ quán triệt ngay từ buổi đầu khởi nghiệp đầy gian khó cho tới lúc thành công.
Michael Treacy phân tích rằng, lựa chọn lấy khách hàng làm chính đã ấn định thành công của IBM cho hàng chục năm sau. Chúng ta có thể giảm giá cho thuê máy xuống còn một nửa mà vẫn kiếm được nhiều tiền cho cổ đông. Time tường thuật: Thế chiến thứ hai đã giải phóng Tom Watson khỏi chính con quỷ trong người mình.
Cả hai đều hướng vào con người trong và ngoài công ty. Time có thể đã quên hoặc không muốn nhắc đến chuyện Tom cuỗm ngay một chiếc xe của ai đó để trên đường và chạy thẳng vào sân nhà. Tuy nhiên, ngay trong cuốn sách mà Maney là người tiên phong khám phá hàng chục ngàn tài liệu, đã không chỉ ra một lần nào từ chính Watson đã nói lên mục đích kinh doanh này.
Watson yêu thích công việc chủ lễ. Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. Watson ở đâu trong câu chuyện này? Ông có thể đã ở ngay bên trong khí chất mạo hiểm của con trai.
Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối. Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla. Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp.