Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp.
Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng. Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Lại nói chuyện đi đá bóng.
Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết. Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.
Nên bạn bỏ qua như không. Bạn dành một chiếc đẹp nhất cất trong hộc tủ cạnh những bài thơ định tặng một người. cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài.
Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ. Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi.
Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện.
Chả nghĩ nhiều cho ai được. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió. Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết.
Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi. Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi. Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt.
Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Có lí do cũng không khóc.
Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Cháu vẫn nằm trong chăn. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị…