Cuộc đời ông có các cuộc đấu tranh và biểu tình . Ông không có tài sản riêng nào ngoài chiếc đánh máy hiệu Hermes. Thất bại bị xem là điều cấm kỵ.
Qua báo chí, ta đã từng biết đến nhiều nhân vật thành đạt đã tìm đến cái chết sau một lần thất bại nặng nề. Nó sẽ không phàn nàn về bệnh viêm họng, đau bao tử và khi nó bị bệnh, cha mẹ nó cũng sẽ không biết cho đến khi quá muộn. Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật.
Những người có suy nghĩ bị chi phối bởi tình cảnh hiện tại của họ KHÔNG chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ. Có một thời ch tất cả mọi sự. Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát.
đã chuẩn bị sẵn sàng cho chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1973, nhưng hy vọng của ông đã tiêu tan khi đất nước bị đặt dưới tình trạng thiết quân luật vào năm 1972 và tất cả các cuộc tuyển cử đều bị hủy bỏ. Thế nhưng đau đớn là một phần cần thiết của sự phát triển. Một lần nọ, có một người lính Ai Cập mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
Hiện nay, ông là một giám đốc kiêm nhà sản xuất phim. “Những thất bại trong quá khứ là cột mốc chỉ đường vô danh cho thành công trong tương lai”. Tôi đã cố gắng suốt một năm trời hòng níu kéo cô ấy nhưng tất cả mọi cố gắng đều vô ích.
Mãi đến cách đây vài năm,mọi thứ đã trở nên thật rõ ràng và các cuộc điều tra sâu rộng hơn đã chứng minh rằng sự khác nhau giữa anm và nữ về mặt sinh học đã hình thành một chuỗi hooc môn và thành phần hóa học khác nhau trong cơ thể chúng ta. Tôi phải cúi gập người để chui vào một căn phòng thuê chật hẹp. Sau đó, ở tuổi 17, ông là nười bán hàng cho một cửa hàng bán đồ kim loại.
Lúc đó người ta rất hạn chế số học sinh lớp sáu và tôi ở trong diện bị giới hạn. Thật thú vị khi được biết rằng ở thế kỉ 13, người nào không trở thành tu sĩ thì được coi là kẻ thất bại. Mooyj cuộc thí nghiệm đã được tiến hành tại một nhà an dưỡng ở Connecticut (Mĩ),nơi các công dân lớn tuổi được tự mình chọn cây (lạo trồng trong nhà ) để chăm sóc .
Họ đã quá thành công trong việc “nhận” và chính việc này đã làm cho họ tự cho mình là trung tâm nên không có hạnh phúc thực sự. Đó là khoảng thời gian tôi cảm thấy sự tự tin lớn dần và hiểu được ý nghĩa của sự thất bại và có thể tận dụng thời kỳ khó khăn trong chừng mực tôi không còn sợ nó nữa. Có nhiều cách có thể thực hiện được để ta đưa các thứ vào trong tâm trí ta.
May cho bà là whisky được cất giữ trong nhà mẹ bà và những hàng dự trữ như sách chưa được kiểm duyệt và các dụng cụ học tập và thiệp vẫn còn đó. Chúng tôi bị xem là những học sinh lớp 6 “hạ đẳng”. Hãy suy ngẫm về điều này.
Vào năm 1954 ,Roger Banister đã trở thành người đầu tiên chạy một dặm không tới 4 phút (3 phút 54,9 giây) Điều tuơng tự cũng trải qua với chúng ta . 8/ Albert Fall, thành viên trong các nội các của tổng thống, đã được ân xá để chết ở nhà.