Suốt ngày hôm đó, vì thiện chí muốn giúp con bò, nên lừa phải làm thay công việc của con bò. Nhưng tôi đã nhanh trí đề nghị với ông ấy: Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình.
Bà có một đứa con trai và luôn mong muốn nó trở thành một thương gia giàu có. Bất chợt, tôi nhìn thấy một điều kỳ lạ xảy ra trước mắt. Các bạn đừng nên nhầm lẫn giữa những khoản chi tiêu cần thiết trong cuộc sống, với những khoản chi tiêu bởi những sở thích của cá nhân.
Và một trong những người khách đó không ai khác hơn chính là ông nội của cháu, ông Arad Gula. Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy. Trước đây, anh đã từng vay tiền của Dabasir và hứa sẽ hoàn trả đúng kỳ hạn, nhưng anh đã không giữ đúng lời hứa.
Có thể trong dịp này, đồng sẽ có giá rất cao. - Ừ, mọi người bị tròng vào cổ những khoen đồng rất to và dưới chân bị xích lại với nhau bằng một sợi dây xích dài nặng trịch. Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên.
- Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó. Nhà vua bảo với ông chủ đi xây dựng một con kênh lớn, nên sai tao đi mua thêm các nô lệ để về làm cho nhanh. Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.
Bởi vì, những thứ này có thể tồn tại lâu dài và sau này nếu cần, bạn có thể bán hay cho thuê để thu lợi. - Bởi vì mỗi ngày số trứng tôi bỏ vào nhiều hơn số trứng tôi lấy ra. Người này nhìn khắp người ông và ra lệnh cho ông phải đi theo.
Còn ông, nằm dài trên cát, ông nhìn lên những vì sao trên trời và nghĩ ngợi về số phận phía trước của mình. Anh bạn Rodan đây đang muốn ta cho lời khuyên đấy! À! Hãy chọn thứ rượu ngon nhất để ta mời khách thưởng thức. Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon.
Nếu con tỏ ra là người biết sử dụng tiền bạc một cách xứng đáng, cha sẽ cho con kế thừa toàn bộ tài sản của cha. Vì vậy, chị tôi bảo tôi cho chồng chị ấy vay số vàng này để buôn bán. - Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác?
Và trong quá trình học hỏi và trải nghiệm, anh ấy không nên mạo hiểm với số tiền lớn đó. Đây là một sự đầu tư quan trọng cho tương lai của con, vì vậy con hãy nhanh lên. - Mỗi người đều có một vị trí riêng, và công việc hẳn nhiên không chỉ dành cho người nô lệ.
- Đúng thế! – Mathon nói tiếp. Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. Anh thường mặc toàn những bộ quần áo đẹp đẽ, sang trọng và ăn uống những món ngon, vật lạ, trong khi chúng tôi phải tự bằng lòng với vải đụp quần manh, ăn uống chỉ tương dưa, cà mắm qua ngày.