Hàng trăm ngàn công nhân được tuyển để giúp tổng thống Mỹ Roosevelt và quân đồng minh chiến đấu. Và ông đang chuẩn bị nói đến bước sau cùng, quan trọng nhất: Watson làm điều đó là vì nhờ vậy người ta dễ dàng nhớ đến nó với công thức 3M.
Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy. Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Cả hai, hậu thế và tiền bối, đều viết ra những hoài bão mãnh liệt và nhân văn làm nền tảng cho mọi giá trị.
Nhưng dường như, đó là khát vọng tự thân của Watson hơn là ông muốn IBM trở nên như vậy. Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy. chấp nhận các thách thức để làm ra cái mới.
Tốc độ không gì khác là tinh thần tiên phong, một cách nhanh chóng của Watson. Cuốn sách này cho rằng, các máy móc của IBM tại Đức đã giúp Hitle quản lý và giết người Do Thái. Từ đường phố mùa đông, Watson đẩy cửa bước vào và cảm nhận sự ấm áp bên trong.
Đó là biểu tượng CTRCo với kiểu chữ bay bướm Moroco rất quen thuộc của thế kỷ thứ XIX. Bây giờ, bất thình lình, tôi có một công việc nhưng những gì tôi không có được thì cha tôi đã ở đó giữ tôi lại. Vị CEO tương lai này phải đủ tài để đưa IBM thoát khỏi đáy sâu thua lỗ.
Ông xem trọng những lễ hội của nhân viên hơn nhiều điều khác. Bài học thứ hai: Làm chủ không dễ và cần phải biết đứng dậy đi tiếp khi thất bại. Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình.
Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất Đó là lý do cha tiếp tục những cuộc bay lượn và giong buồm ra khơi để tìm thư giãn giữa các khoảng trống của áp lực công việc. Trong tác phẩm của mình, Who Say Elephan Cants Dance - Ai nói con voi không thể khiêu vũ, Gerstner đã tổng kết tư tưởng Tom trong ba chữ: IBM means service IBM nghĩa là phục vụ.
Quyền lực ông trao lại cho con trai Tom kế nghiệp, sau 10 năm đầy những xung đột căng thẳng với Tom. Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM. Jeannette sinh con đầu lòng.
Còn Jeannette thì ngạc nhiên vì anh chàng đẹp trai Watson cũng không hề đụng đến rượu. Đoạn cuối của bức thư viết: Do những chính sách mà chính phủ của ông đang tiến hành đi ngược lại những mục tiêu mà tôi phấn đấu và tiêu chí của huân chương, nay tôi trả nó lại cho ông. Ông chủ Watson lúc này đã ở tuổi 60, khiến cho người nghe cảm thấy lời nói của ông là trải nghiệm đời người.
1997, Lou Gerstner trình bày việc tái cấu trúc IBM. Watson chấp nhận gánh nặng 22. 000 hợp đồng trong ba năm cuối của thập niên 1990.