Ngày nay, trên thị trường có rất nhiều sách bàn luận về sự thành công. Bà tham dự tất cả các hội thảo về động cơ thúc đẩy và các khóa học về quản lý kinh doanh. “ Dari Jemapoh Ke Manchestee” là bộ phim truyện đầu tiên của ông.
Sau đó, ở tuổi 17, ông là nười bán hàng cho một cửa hàng bán đồ kim loại. Vì bị cho là không có kĩ năng, ông được nhận làm công nhân lao động đơn giản số 4088 và tham gia vào đội quân những công nhân nước ngoài không được trả công đầy đủ, làm việ dán các bộ phận ủng không thấm nước lại với nhau. Nếu bạ không là số một hay ở trong tốp 5 người sáng chói nhất, bạn đã thất bại .
Ông mang theo một quyển từ điển bỏ túi và liên tục tra cứu các từ mới. “Tôi phải thành công vì tôi chẳng còn những việc không có kết quả”. Điều đó chỉ có nghĩa bạn gan dạ,có nghị lực,bạn có can đảm,hãy tự hào về bản thân mình
Không mạo hiểm,không thất bại . Quyển sách có một cái tựa rất nổi bật (lúc đó tôi đã nhận thấy thế) – “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu” của tác giả Napoleon Hill. Chúng ta cần được đánh bóng,cần trải qua những lúc khó khăn,những lần đau khổ trước khi sự vĩ đại của chúng ta được khám phá.
Sau đó,ông bán sản phẩm thủ công rồi làm thư kí cho văn phòng huyện trước khi theo khóa học y tại Đại học mang tên Vua Edward 7 ở Singapore . Như tôi đã đề cập trước đây, “gieo” là nguyên nhân . Nhưng nếu bạn buông lơi và lần trở lại quá khứ của mình, bạn sẽ thấy được sụ thật của điều tôi vừa nói.
Khi chia tay,nhiều người trong chúng ta cảm thấy mọi sự ngưng đọng trong một khoảnh khắc nào đó . Chúng tôi đã tổ chức hội nghị lần 3 của mình với chủ để: “Các doanh nghiệp trẻ và mục tiêu của quốc gia”. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm.
Nghe xong, người phụ nữ lập tức đi tìm giống mù tạc thần kì ấy. Nhưng hãy thử nghĩ xem. Vì vậy không thành công trong khoảng từ 40 tuổi đến 50 tuổi là một việc hết đỗi bình thường bởi vì chúng ta đang dấn thân vào giai đoạn mò mẫm tìm đường.
Từ 20 tuổi đến 30 tuổi, ta chỉ mới bắt đầu có được một số kinh nghiệm trong công việc. Và như lời của Napoleon Hill: “Mỗi con người thành công đều nhận ra rằng thành công vĩ đại nằm phía bên kia thời khắc họ biết chắc là ý tưởng của họ sẽ không thực hiện được. Lúc 12 tuổi, được sự cho phép của cha mẹ, ông quyết định di cư đến Cehu và sau đó đến Manila, Philipipines.
Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc. Ở khía cạnh khác , điều quan trọng khác chính là ta sống được bao lâu. “Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua.
Không tìm được, bạn là kẻ thất bại. Hàng tháng trời tôi bị mất ngủ liên tục đến nỗi cả gia đình lo lắng cho sức khỏe của tôi. Những người táo bạo lại tiếp tục.