Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa.
Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. Tiếng kêu ghê rợn phát ra từ con cú của Morgana - mụ phù thủy hắc ám. Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.
- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. - Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó.
- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu. - Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều.
Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Chuyện gì đang xảy ra thế? Anh bắt đầu nhận ra rằng chắc chắn may mắn sẽ không đứng về phía anh.
- Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott.
Chàng có thể nghỉ ngơi bây giờ và ngày hôm sau mới bắt đầu làm cũng chẳng sao. Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân.
Sid xuống ngựa chậm rãi tiến lại gần hồ. Chắc anh mất trí rồi. Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.