La Rochefoucould nói: "Kẻ thù của ta xét ta đúng hơn tự ta xét ta". Hồi nhỏ, tôi thường trách người làm tôi khổ cực; nhưng nay đã già - mà có lẽ cũng đã khôn - tôi nhận thấy rằng nếu truy cứu tới cùng, hầu hết những nỗi khổ ủa tôi đều do tôi mà ra cả. Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu.
Hai người thỉnh thoảng lại đổi máy lẫn nhau để xem ai được nhiều bù loong. Bạn nên nhớ rằng khi ta biết thích công việc của ta, ưu tư tất phải tiêu tan, chưa kể đến sự có lẽ sẽ được thăng cấp, tăng lương. Điều kiện thứ nhất để ngủ ngon là phải thấy được yên ổn.
Ông cụ thân sinh trả lời vỏn vẹn có hai câu, nhưng thấm thía đến nỗi bà không bao giờ quên được, và hai câu đó thay đổi hẳn đời sống của bà: Nhiều tai nạn dồn dập đến nỗi ông sợ gần muốn hóa điên. Tôi mới thấy có mỗi cuốn đó là vừa vui, dễ đọc mà lại vừa chỉ một phương thuốc công hiệu.
Từ đó không có tin tức gì về con hết. Trong chúc thư của ông, ông chia gia tài cho 16 người thừa hưởng. Nói một cách khác, theo luật trung bình do kinh nghiệm mà biết thì phần rủi bị tai nạn chỉ là một phần 5.
Đồng thời, hội Hồng thập tự kêu điện thoại hỏi từng nhà xem ai có phòng dư và thuận cho những người gia cư bị tàn phá đó tới ở đậu. Trong du lịch, anh luôn luôn "Chén chú chén anh". Tôi thấy không còn lý do gì sống nữa.
Vậy thì làm sao giúp ta người được? Và tại sao lại giúp họ chứ? Có lợi gì cho ta đâu?". Họ hiểu công việc của họ chứ! Họ cắm trại núi này 60 năm rồi. Tôi đang đi thẫn thờ như người không hồn, bỗng thấy tiến tới một ông già cụt cả hai chân.
Tôi là y sĩ cho nên thấy được nhiều người dùng phương thuốc gì cũng vô hiệu, chỉ bình tĩnh tụng niệm mà hết bệnh và diệt được âu sầu. Bạn nên nhớ rằng nhờ ai chỉ bảo tức là gián tiếp khen họ: Họ có thể phồng mũi được đó. Sống hay chết cũng chẳng cần nữa.
Hiềm thù rất tai hại và bắt ta trả một giá rất đắt Tuy vậy, người vẫn rạc đi. Nếu có một chiếc nổ cách chiếc tiềm thuỷ đĩnh năm sáu thước thôi, cũng đủ làm thủng một lỗ vỏ tàu và có cả chục chiếc thuỷ lôi đã nổ cách chúng tôi 16 thước.
Bà theo săn sóc chồng. Tôi chuyên bán cho các luật sư một loại sách gần như là cần thiết cho họ. Carrier nói: "Khi tôi ngó thẳng vào sự chẳng may nhất, tức thì tôi tìm lại được sự bình tĩnh đã mất trong những ngày trước; từ đó tôi suy nghĩ được".
Ông nói: "Rồi một hôm đi cắm trại cùng mấy anh em, tôi nghe tiếng củi nổi lạch tạch, tiếng lửa phun phì phì, mà cảm thấy những tiếng đó không khác chi tiếng máy sưởi ở nhà tôi hết. Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây". Goodrich, hội trưởng công ty làm vỏ xe hơi B.