- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế.
Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.
Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng.
- James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. - Đó cũng có thể là một lựa chọn.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - Nếu có điều gì cần chia sẻ với em thì đó là hãy cùng anh mừng cho cuộc sống của chúng ta sẽ ngày càng hạnh phúc hơn, vì anh đã biết được cách sắp xếp công việc thật tuyệt vời! Từ đây, công việc là niềm vui chứ không còn là gánh nặng nữa; anh sẽ có nhiều thời gian hơn để chăm sóc em và các con. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". James cảm thấy rất vui.