Pred-391

Cô gia sư xinh đẹp dễ thương thích được địt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng dần dần do áp lực học tập, họ ít liên lạc với nhau hơn, thư từ cũng thưa dần. Tsugitaro của ngày hôm nay sớm đã là tấm biển vàng của “Super Pit Tokyu”. Những khách quen không chỉ đến từ Tokyo, Kyoto, Hokkaido, thậm chí đến từ Hồng Kông, Singapore… Trong phòng làm việc đơn sơ của anh chất đầy thư chuyển phát nhanh gửi từ khắp nơi.

    Hanh phúc là khi bạn thích thú câm chiếc bánh rán trên tay mà không quan tâm nó đang nguội hay nóng. Nghe có vẻ kinh nhỉ?! Những ý tưởng ban đầu của bạn có vẻ hết sức buồn cười và không ai chấp nhận, nhưng đừng bỏ cuộc.

    Và danh hiệu “già trước tuổi” được mọi người đặt cho Chíp là điều khó tránh khỏi. Lại cái trò đó! Năm ngoái cũng chính cái trò này mà cả lớp đã bị Hậu cho “leo cây”. Đôi mắt mẹ Bông dịu lại đầy trìu mến.

    Mà nói đi cũng phải nói lại, tao thấy mày cũng có năng khiếu làm thơ lắm đó, hay mày. Chợt phía sau có một bóng người bước đến. Hai tiết lịch sử cuối được nghỉ vì cô giáo bị bệnh.

    " - tôi cười đáp lại, cô bé lấy làm thích thú nhe hàm răng chiếc trắng chiếc đen cười tít mắt, cả lớp ùa lên cười theo. Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất. - Nhìn anh này Vy… Anh hiểu, anh hiểu tất cả, anh hiểu cảm nhận, những nỗi khổ tâm và khó xử của em.

    Nhưng dù sao tự nhiên cũng thấy vui vui. Mang hạnh phúc đi bỏ vào ngân hàng, hằng tháng bạn lại lãi được nụ cười. Nhưng sau đó nghĩ lại thấy thương ba mẹ và không muốn cô thất vọng, anh tu tỉnh và chỉ biết lao đầu vào học và học, học cho thật say, học để không còn thời gian để buồn nữa.

    Định cảm ơn nhưng sao thấy kỳ kỳ nên im luôn. “Ái” - Cú ngã làm chân Chip khá đau, không cách nào đứng dậy nỗi. Dù không phải tất cả hoài bão đều có thể đạt được đến đích, nhưng thành công nằm ở chỗ ta dám bước đi dù có vất ngã bao nhiêu lần.

    Linh Vy đứng lặng như một pho tượng gỗ, không nói được tiếng nào, không làm được gì. "Nowhere is now here" - không đâu cả nghĩa là ở ngay đây. “Lăng kính mỏng là những dòng cảm xúc ngẫu hứng hay còn được gọi với cái tên thân thuộc là staus, dõi theo từng bức ảnh ghi nhận những góc lạ mà quen - quen mà lạ trong cuộc sống dưới ống kính nhiếp ảnh gia Loges Đoàn.

    - Xin lỗi nha, để bữa khác, tôi phải về nhà, về ăn cơm cùng vợ con, nấu ăn - vợ tôi đệ nhất đấy!. Ông đã khóc, phải, sau gần 20 chục năm trời, kể từ sau cái ngày mẹ Chip đồng ý từ bỏ tất cả để được kết duyên trăm năm cùng ông. Tôi không thể quên được cái ngày đi dạy đầu tiên của mình.

    “Một người đứng ngóng một người trông, một người ở không trông người ngóng, một người ẩn bóng ngóng người trông, mọi người mênh mông lòng thấy trống. Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ: Mẹ Chíp thường nói: “Mày cứ như vậy sau này sẽ khỗ lắm đấy con ạ!”.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap