Hãy cho tôi một cơ hội để làm hết sức mình và mang lại nhiều tiền bạc cho ông. Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu. Những vinh quang của Babylon giờ đây không còn nữa, nhưng những kiến thức của họ vẫn còn giá trị cho đến ngày nay.
Babylon chỉ có một điểm thuận lợi duy nhất là đất đai khá phì nhiêu do dòng sông Euphrate mang nhiều phù sa bồi đắp hàng năm. Những kiến thức đó được lưu giữ trong hàng trăm ngàn thẻ đất sét nung mà các nhà khảo cổ tìm thấy - được chôn vùi một cách an toàn trong đất cát. Sau đó, những đoàn thám hiểm Châu u, Châu Mỹ bắt đầu ồ ạt tiến đến khai quật và tìm kiếm.
Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra. Sáng hôm sau, ông đang nướng bánh thì người cho vay tiền và một người đàn ông tên gọi là Sasi bước vào. Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó.
Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi. Đó là: Sự may mắn có thể thu hút được nếu chúng ta biết nắm lấy cơ hội. Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống.
Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? Đêm ấy ông không ngủ được.
Tất cả mọi người đều hồi hộp, chăm chú Nomasir điềm đạm, tự tin đứng dậy và bắt đầu thuật lại tất cả những điều đã diễn ra trong suốt mười năm lập nghiệp của mình: Vậy là sáng hôm sau, con bò đực bèn nằm lăn ra đất theo lời khuyên của con lừa. Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ.
Bởi vì, từ đây anh có thể mua nhà cửa, đất đai, gia súc, lạc đà, ngựa, xe ngựa… Những điều này có thể suốt cuộc đời làm lụng vất vả của mình, anh chưa chắc có thể mua được. - Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi. Nhưng tôi không rút ra được bài học nào cả.
Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế. Cháu cũng đã mua cho mình một cái áo lễ nhung màu tím. Lúc đó, ông cháu là một nhà buôn thảm, thường mang hàng hóa chất đầy trên lưng một con lừa đi khắp thành phố cùng với một người nô lệ da đen đi theo để dắt lừa và khiêng thảm.
- Một người giàu không phải ở túi tiền của người đó mang theo đâu. - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. - Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta?
Ông chủ của cậu và những kẻ hầu cận của ông ta đang ở rất xa nơi này. Sharru Nada không đáp mà điều khiển con lạc đà tiếp tục hướng đến thung lũng. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu.