Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.
5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.
Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi. Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.
Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó. Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Chả muốn viết tí nào.
Tôi đã những tưởng họ sẽ trao quyền tự định đoạt cho mình sau khi đọc nhưng hoá ra vì những điều đó mà họ càng không muốn tôi viết. Và chưa thấy phải thay đổi. Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.
Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử. Úi chà! Chơi trò này tí đã chán.
Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác. Tôi để vài ngày trôi đi. Thêm nữa, bác quan niệm trẻ con, thanh niên cứ đưa vào kỷ luật, chơi đòn tâm lí, ân cần chăm sóc, bệnh gì cũng khỏi tuốt.
Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Em thấy anh cũng tội nghiệp như cô bé ấy. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia.
Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi. Để là một người am hiểu nghệ thuật, biết đàn hát vẽ vời? Bạn chỉ đọc vài trăm cuốn truyện, bập bẹ đánh được bài sòn sòn sòn đô sòn, và không biết đánh bóng một quả táo… Bạn chỉ có bản năng. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.
Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc.