Một trong những nhà quản lý kinh doanh vĩ đại nhất thời đại cúng ta có ý thức trách nhiệm công dân. Thời gian rảnh rỗi, anh tham gia tập sự các lớp tâm lí và ngôn ngữ Trung Quốc ở trường đại học Đài Loan như một sinh viên dự thính. Phần còn lại của câu chuyện đã thuộc về lịch sử
Họ có thể đang chiếm giữ vị trí cao trong xã hội. B)Về mặt thể xác, anh ta thấy cuôc đời của mình thất bại, nhưng về mặt TINH THẦN, anh ta vẫn thất cuộc đời của mình vẫn còn nguyên vẹn sáng sủa. Vâng, giờ đây, bạn chính là đang làm chủ chính mình.
Thấy không có gì tiến triển ở Lào, ông quyết định theo cha xuống phương nam để khởi đầu một công việc mới. Tôi muốn học y khoa ( lúc đó, hầu hết mọi người đều kính trọng các bác sĩ) nhưng kết quả C, E,E và O tôi may mắn được một chỗ ở phân khoa tự nhiên, chung quy chỉ vì tôi được nhà nước cấp học bổng. Còn về việc nếm trải các đau khổ và phiền muộn thì sao? Chúng cũng tốt cả ư? Có lẽ câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời.
Chắc hẳn các bạn cũng đoán ra được tình huống lúc đó tồi tệ đến mức nào vì chúng tôi sợ cha đến nỗi không dám nói với bất cứ ai về việc cha đánh đập mình, nói gì đến việc báo cảnh sát. Một lần nọ,khi đang điều khiển 1 buổi meeting ,người ta chuyển một mẩu tin nhắn báo rằng vợ ông đã qua đời . Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được.
Đó là những công việc đòi hỏi sự cường tráng, sức mạnh thể chất tột bậc chẳng hạn như các cuộc chinh phục của Alexander đại đế, và ngôn từ diễm lệ như thơ trữ tình thể hiện sự nhạy cảm, tinh tế của những người như Shelley và Keats. Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông. Một lần,như thường lệ,Socrates thảo luận về vấn đề các khái niệm và ý tưởng với một người bạn ở nhà mình .
Đó là nơi các tu sĩ dạy tôi làm thế nào để chế biến món bánh pizza, bánh pho mát và bánh trứng nướng”, bà nói. Sau cùng, bà bị thu hút vào công việc lắng nghe những chuyện đau buồn và bất hạnh của người khác đến nỗi bà quên cả việc kiếm hạt mù tạc thần kỳ, mà không nhận ra rằng chính điều đó đã thực sự làm dau khổ biến khỏi cuộc đời bà. Suốt nhiều tháng trời tôi phải sống nhờ mì gói: điểm tâm, ăn trưa, ăn tối, tất thảy đều là mì gói! Tôi lại phải quay về sống trong căn phòng thuê chật hẹp.
Những kí ức lâu bền về các chiến thắng là điều đath được ở trong tim, không phải là ở nơi này hay nơi kia. Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó. Nhiều người trong chúng ta không nhận thức được rằng chính vì nhận thức mà chúng ta đã,đang và tiếp tục đấu tranh .
Người Trung Quốc xưa gọi đó là “bát phong” . Quyển sách này không có ý định can thiệp vào các niềm tin thiêng liêng của độc giả, nhưng tôi xin chân thành khuyên những người như trên lần giở lại cuộc sống của họ trong quá khứ để tìm ra “nhân” của thế tiến thoái lưỡng nan mà hiện tại họ đang gặp, thông qua một kĩ thuật được gọi là “đi ngược về quá khứ”. Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc.
Có quá nhiều người lẵng phí năng lực của mình để trông đợi kết quả,thay vì chăm lo nguyên nhân”. ó một câu tục ngữ nói rằng :"Những lần đau khổ là những lần để ta học hỏi !". Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc.
Trước kia, thầy tôi đã từng nói : lhi bạn đối mặt với đau khổ, đừng dằn vặt, đừng sụp đổ, chỉ nên nếm trải đau khổ. Việc thứ nhất, khi thầy dạy tôi từ chối giới thiệu tôi đi học ở nước ngoài. Tuy nhiên, một điều quan trọng nữa là nếu muốn thay đổi kết quả, ta nên xem lại nguyên nhân.