Chàng dường như quên mất sự hiện diện của mụ phù thủy hắc ám khuya hôm qua. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng.
Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng. - Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật?
Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Nott thật sự chán nản. - Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán.
Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh. Còn sống - còn hy vọng. - Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này.
Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc vào ngày mai. Khu rừng Mê Hoặc rộng bằng cả vương quốc này, đi vào trong đó sâu cả ngàn dặm, gồm bạt ngàn rừng rậm, thú dữ. Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó.
Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. - Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ? Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được.
Nó vốn là nơi vệ sinh của các chú bò lùn mười hai chân, vì thế nó rất tươi tốt và nhiều phân bón. Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được.
Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ. Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Chắc là món tiền thừa kế đó lớn lắm phải không?
Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi. Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn. Bà lại bực bội càu nhàu: