Chúng ta thường mù quáng lao vào cuộc khẩu chiến. Thứ nhất, nó có lập trường theo hướng thừa nhận – bà mẹ “biết tất cả chuyện hút thuốc. Dù thế nào thì bạn cũng sẽ không bao giờ rơi vào tình huống khó khăn kiểu như vậy, nhưng bạn có thể thấy rằng nhiều khi tốt hơn là không nên tiết lộ vị trí của mình – thậm chí nếu điều đó có nghĩa là phải chịu những thiệt hại nhất thời.
Anh chàng nào chắc chắn là thủ phạm? Nếu bạn đoán là Mike, bạn đã đúng. Bằng cách úp mở những gì người đó “nghĩ” bạn có khả năng, người đó buộc cái tôi của bạn phải chứng minh rằng người đó sai. Bắn viên đạn bạc này thật sự là tung ra một cú ném bóng xéo về mặt tâm lý.
” Nếu bạn không thu được gì, hãy tiếp tục nhắc lại đúng câu này với người thứ hai. Người đó đã phòng thủ và rất giỏi trong việc thuyết phục bạn. Mơ tưởng, khát vọng và hy vọng không thể làm cho bạn mất đi cái nhìn đối với thực tiễn.
Tất cả những gì bạn làm là phát triển một sự thật mà người đó đã đưa ra. Do đó, hãy đợi cho tới khi có đầy đủ bằng chứng, sau đó quyết định xem nên đối đầu với người đó vào thời điểm ấy hay dừng lại suy nghĩ cách sử dụng sự thật này có lợi nhất cho bạn. Điều này sẽ gợi mở các cuộc trò chuyện và con bạc bắt đầu cảm thấy có sự liên quan với người này.
Mấu chốt ở đây là, một người vô tội thường không có manh mối về những gì bạn đang bóng gió nhắc đến. Ông gọi đây là một phản xạ tâm lý hoặc phản xạ có điều kiện. Hãy nói: “ồ, thật kỳ cục, tôi đã gọi đến nhà cô và thấy máy tự động trả lời.
Họ chuẩn bị sẵn một chương trình nghị sự bất chấp những câu hỏi đặt ra cho họ. Nhưng tôi không thể để một kẻ dối trá làm ở đây. Tất cả những chi tiết liên quan đến con số đều giống nhau hoặc là bội số của nhau.
Henry là một ông cụ đi hết cửa hàng này sang cửa hàng khác chào bán đồng hồ bỏ túi. Những ngôn từ chúng ta lựa chọn để diễn đạt ý nghĩ của bản thân chính là cánh cửa để khám phá những cảm xúc thật sự của mình. Xin kể câu chuyện về Joe, nhân viên tài chính của một tập đoàn lớn, chẳng hạn anh ta ngờ rằng bạn có thể biết được ý đồ tham ô của anh ta.
Joe cũng biết rằng bạn không có bằng chứng cụ thể, nhưng anh ta muốn loại trừ bạn. Nếu bạn bị quy kết một điều gì đó, hãy kiểm chứng sự thành thực của kẻ quy kết. Câu hỏi mẫu 1: “Tôi nghĩ tôi biết có chuyện gì – anh không được phép kể với tôi.
Giả dụ như vậy, thật không bình thường, nhưng đây là một trường hợp bất thường. Hãy chú ý xem người đó có nói với bạn điều gì đáng chú ý hơn không. Nếu người đó nói dối, bạn sẽ nhận ra các manh mối để phát hiện kẻ nói dối.
Theo nguyên tắc này, cái gì càng khó có được thì giá trị của việc có được nó càng lớn. Gia đình tôi trông cả vào tôi. Nếu anh có bất kỳ vấn đề gì, anh sẽ phải gặp tôi.