Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
- Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Tớ vẫn không thể hiểu được. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.
- Không đơn giản đâu. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới.