Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào?
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
nhạc yêu thích của mình lên. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. khó cộng tác với các nhân viên của mình. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.
Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.