Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công. Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn. Nó cũng như bao người cần một điểm tựa để xoa dịu.
Điều này những kẻ cô đơn hầu như không thể cảm nhận. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.
Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.
À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. (Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.
Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi. Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.
Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình. Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống.
Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang. Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.
Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác. Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình.
Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Để chờ một sự thật tươi đẹp. Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.
Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú. Hình như chưa bao giờ bạn nói mê. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.