Nếu phân tích kĩ lưỡng thì từ ngày ta sinh ra cho đến khi ta 10 tuổi, ta vẫn còn phụ thuộc rất nhiều vào cha mẹ. Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui. Về điểm này,tôi cũng muốn nhắn nhủ với tất cả mọi người đừng nên hỏi "SAO LẠI LÀ TÔI ?"mà nên cảm ơn Thượng đế đã dành điều đó cho bạn !Bạn đã được chọn đấy !
Ngày anh mất, tôi đến gặp anh lần cuối. Ở tuổi 19, ông đã lên ngôi vua khi cha ông bị ám sát. Mất mát càng lớn,bạn càng giởi hơn,càng học hỏi được nhiều hơn và càng tiến gần đến đích hơn”.
Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại. Bạn sẽ ngạc nhiên vì các cơ hội sẽ xuất hiện trên con đường của bạn trong suốt khoảng thời gian đó nếu bạn biết mở to mắt nhìn và biết lắng tai nghe! Hãy thoát ra khỏi cuộc tranh giành quyết liệt vất vả và biết lắng nhìn từ bên ngoài. Coring một lần nữa đi vào công việc kinh doanh.
Lúc đầu khi ông xây dựng trung tâm buôn bán Shoemart North Edsa ở thành phố Quezon, nhiều người cho rằng đó là một sai lầm lớn. ta phải bán “thời gian” của mình để đổi lấy “tiền bạc”. Nói đến điều này tôi muốn chia sẻ với bạn điều mà tôi đã nhặt nhạnh được qua buổi hội thảo của Brian Tracy.
Lúc quân Mỹ giải phóng Philippines, cả Escolta bị cháy vì bị máy bay Mĩ thả bom. Mỗi ngày, sau giờ lên lớp, tôi ở kì một mình trong căn phòng thuê nhỏ bé của mình. Đó là các chính khách, các họa sĩ, các nhà thơ, các chiến binh, các nhà văn, các nhà viết sử, các tiểu thuyết gia.
Tôi cảm thấy xấu hổ khi không thể thực hiện “giấc mơ của người Mã Lai” mà toi đã gợi ra cho họ! Tôi bắt đầu tự hỏi: “Mình sao thế nhỉ?” Họ học được những bài học to lớn nhất trong cuộc đời giữa những lúc khó khăn !Còn trong những lúc hạnh phúc ,khi mọi việc đều rất suôn sẻ,không hiểu vì sao ta chỉ có thể học được rất ít.
Thời gian thực hiện công việc được ghi sau họ tên và vì thế, tuổi được xác định vào lúc cá nhân ấy đang ở đỉnh cao của mình. Một số người đã thử vận may ở các nước khác và đã thành công. Buộc phải rời trường học lúc 14 tuổi và là lao động chính trong gia đình từ khi cha ông mất.
Nhiệm vụ của chúng ta không phải là thêm tuổi vào cuộc đời mình mà là thêm sức sống vào tuổi tác của mình…”_MYRON J. Chiến thắng của ho được định đoạt bởi việc cố thủ đó! Chỉ cần đạt được cái mình muốn, ta không quan tâm đến việc mình đã làm hại bao nhiêu mạng sống dọc đường.
Năm 21 tuổi, ông được chuẩn đoán là chỉ sống được hai năm rưỡi nữa. Theo như tôi biết, có rất ít sách viết về chủ đề thất bại. Nếu bạn muốn trở thành một chủ doanh nghiệp, có hàng tá lý do giải thích vì sao bạn phải biết điều này.
Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui. Bạn có thể nói anh đã phải chịu nhiều những nỗi đu đớn tột bậc và trảu qua nhiều đêm mất ngủ, nhưng vẫn không hề có một lời than vãn. “Rất nhiều tài năng bị bỏ qua vì thiếu một chút can đảm.