Khoa trương ý đồ to lớn tương lai tốt đẹp của anh. Đó không phải là móc ngoặc mà là một loại bí quyết, phải hiểu đoàn kết là sức mạnh, rèn luyện thành tuyệt chiêu thu thập tin tức ngay ở những nơi khó thu thập được tin tức. Nhưng hai ông đều là giáo viên giỏi có một số khả năng độc đáo.
Ký giả đi phỏng vấn cũng vậy, thường phỏng vấn vào ban đêm và sáng sớm. Có thể anh cho rằng sự thăng tiến của anh do thượng cấp trực tiếp của anh nhận xét tốt xấu có thể quan niệm này chính xác nhưng có khi cấp cao hơn nữa lại cho rằng thượng cấp của anh đã đến lúc không còn đảm nhận được chức trách nữa, cho nên không quan tâm tới đánh giá tốt xấu của ông ta. Khi sắp chết, Tiểu Minh Vương vẫn khăng khăng nhớ ơn Chu Nguyên Chương.
Đó là cơ sở tâm lý của kế đe dọa. Trong đó có một bức tranh vẽ một bình rượu và mấy chiếc cốc có chữ Mao Đài và có lời đề từ của Hoàng Viêm Bồi: “Huyên truyền hữu khách quá Mao Đài, nhưỡng tửu địa trung tẩy cước lai. Tấm lòng ưu ái đó của bạn bè thì khi mới kết hôn hai vợ chồng đều rất hứng thú.
Lấy lời giảng giải dù phải cãi nhau còn hơn chiến tranh lạnh, ác là kinh nghiệm vợ chồng xưa nay đã đúc kết nên. “ Tôi thật sự hơi sợ, nghĩ trong bụng thôi thì phẫn nộ. " Rồi ông nhìn suốt hội trường, nói tiếp: '!Tôi quả không biết anh ta đi theo tôi khắp nơi.
Chu Nguyên Chương nói điên không biết đau, sai ngươi đâm da thịt ông, ông cắn răng chịu đựng không kêu la. Ông Vương tiến thoái lưỡng nan, nếu mở miệng đòi lại tiền thì khiến người nhà ông Triệu bực tức, nếu không đòi tiền thì bản thân mất tiền khó lòng chịu đựng được. Cụ Châu thất thế rất lo lắng vội vàng xin lỗi Chu n Lai.
Cho nên sách lược hư trương thanh thế là thuật ứng biến lâm thời. Ví dụ như câu nói của Gia Cát Lượng "Việc này xin suy nghĩ lại để sau khỏi hối hận” là nhằm mục đích dó. Người cảnh sát già tuy nói năng tựa hồ chất phác nhưng lại vừa tỏ ra thông cảm ông Trần, vừa tỏ ý chê trách minh tinh nọ.
Nếu ông muốn khỏi bị tội thì hãy dùng kiệu hoa trống mở cờ dong đưa tôi ra ngoại thành. Tống Mỹ Linh nói : “ Nếu đã là quân nhân xuất sắc, sao lại phải làm thủ tục cuất ngũ?”. Miệng lưỡi con buôn như bôi mỡ chẳng mấy chốc đã hàng phục được quản gia, biến thành tri kỷ của quản gia.
Đợi đến khi thời cơ chín mùi là ra chiêu nửa đêm cướp của, không phí bao nhiêu công sứ mà chiếm được toàn bộ nước Tiệp Khắc. Người ta bèn đưa giấy bút đến, cụ bèn vẽ nguyệch ngoạc 5 chữ lớn: Tôi là Trương Trường Sinh. Khi vua chạy trốn thấy có hai người cầm vũ khí theo hộ vệ bèn hỏi: "Hai ông đến làm gi?” Hai người đáp: "Ngày trước có một người được ngài cho một bát cơm nên khỏi chết đói, chúng tôi chính là con của ông ấy.
Ví dụ một con người đến khi lớn tuổi tất bị "tước" khả năng vinh quang. Như vậy Simon đã lùi một bước để dễ dàng thuyết phục được người ngoan cố. Lập tức đối phương sa sầm mặt.
Lại còn một bất lợi thực tế cho ông nữa. Mạnh Hoạch xua quân tiến tới đuổi theo ven núi. Kết quả vừa đạt mục đích vừa lý thú.