Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Vậy mà trước khi chỉ trích, Ngài khen Hooker ra sao? Lầm lỗi của Đại tướng rất nặng mà Ngài không nói tới ngay bằng một cách tàn nhẫn. đi lại như hồi trước.
Và nếu chúng ta không cẩn thận, thì khu vườn này không còn lấy một cây. Tại sao quả quyết tranh biện với ông ấy? Đừng gây với ai hết". Vậy bạn muốn người ta oán tới chết, thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc.
Tại sao cứ luôn luôn nói tới cái mà chúng ta muốn? Thực là vô ích, ngây thơ và vô lý. Chúng ta bây giờ cần lời khuyên đó lắm. Phần đông chúng ta bị lòng ghen tuông, nghi ngờ, sợ sệt, ganh ghét và kiêu căng làm mù quáng.
Mà, cũng phải nhận rằng những bất hòa do những nguyên nhân khác có thể dịu bớt đi được nếu vợ chồng được thỏa mãn trong lúc ái ân". Vừa đẹp trai, vừa hùng hồn, Daniel Webster là một trong những luật sư nổi danh nhất thời ông. Bi kịch thảm thương nhất trong đời Lincoln cũng là cuộc hôn nhân của ông.
Lần này tôi cũng mời, ông ta bất đắc dĩ nhận lời. Những kẻ nào đã học được cái bí quyết làm thỏa mãn lòng đói khát lời khen đó, nó tuy kín đáo mà giày vò người ta, đâm rễ trong lòng người ta, thì kẻ ấy "nắm được mọi người trong tay mình" và được mọi người tôn trọng, sùng bái, nghe lời, "khi chết đi, kẻ đào huyệt chôn người đó cũng phải khóc người đó nữa". Như vậy ông đã giúp tôi được một việc lớn lắm; vì nếu phòng kế toán của chúng tôi đã làm cho ông bất bình thì chắc có nhiều khách hàng dễ dãi cũng bất bình nữa.
"Bà có thuật gì mà người hầu tận tâm và khéo léo như vậy?". Trong phiên nhóm, một ông tòa hỏi ông S. Khi kíp làm đêm tới, thấy con số, họ hỏi nghĩa gì vậy.
Anh tranh biện, la ó, không tự chủ được nữa. Nguyên do sự thay đổi đó chỉ vì tôi nhờ cậy ông ta một việc, nó làm thỏa tính tự phụ của ông ta". Tại sao người khác quan tâm tới bạn trong khi bạn không quan tâm tới người ta trước? Xin bạn cầm cây viết chì và trả lời câu hỏi đó trong hàng bỏ trắng dưới này.
Và bạn có như vậy không?. Cô thứ nhì, trái lại, làm bộ như không thấy những lỗi lầm của tôi mà không ngớt khen những tiến bộ của tôi. Chưa học nghệ thuật khen thì xin ông đừng lập gia đình.
Nếu ông mua xe đó, ông không lầm đâu. Vì nơi đó vắng người nên tôi cho nó chạy nhảy tự do, không bị xích, cũng không bị đai mõm. Cho nên tôi đau lòng thấy mỗi năm những cây đó bị những đám cháy tàn phá, không phải do tàn thuốc mà do sự vô ý của tụi con nít chơi nghịch trong rừng, bắt chước dân lạc hậu, xếp đá làm ông táo để nấu nướng.
Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm. Tôi khiêu vũ theo một lối cổ từ hai chục năm về trước. Nó tự đắc được cái danh là "kẻ thù" số một của quần chúng".