Chẳng hạn, nếu bạn có nhiều tiền, bạn sẽ mạo hiểm nhiều hơn. Tôi không biết cái gì về cái gọi là hướng nghiệp. Nhà sản xuất của cô bảo rằng chỉ cần cao thêm 10cm nữa ,cô có thể trở thành diễn viên lớn .
Ramos thường được gọi một cách trìu mến là “Nanay” (mẹ). Một lần nữa, vị tu sĩ lại nói : “thế à?”, rồi giao lại đứa bé cho người mẹ trẻ. Cha tôi lớn lên với ý nghĩ rằng cách dạy con tốt nhất trong mọi trường hợp là phải thật “nghiêm khắc” và “cứng rắn”.
Dần dà ý nghĩa của nó mới lóe lên trong đầu tôi. Khi còn là một đứa trẻ, ông đã chơi những trò khuyến khích “tinh thần đấu tranh và ý chí để chiến thắng”. tôi quay lại và chỉ cách đó 4,5m, một khẩu M16 đang chĩa vào tôi! (May là lúc đó người lính ấy đã không nổ sung, chứ nếu không bây giờ tôi đâu thể ngồi đây viết quyển sách này).
Là người con thứ 5 trong một gia điình có 6 người con, Coring sống với cha mẹ và bà nội, có một sạp bán chuối, giấm, dép bằng gỗ và đủ loại hàng hóa khác. Họ cũng đương nhiên là nhóm tích lũy tài chính nhiều hơn bất kì ai. Chúng ta hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện.
Khoăng thời gian vài năm đầu tiên là một cuộc chiến đấu dữ dội. Không thể dùng lời để mô tả hết cảm giác của tôi lúc ấy. "Khi bạn không thể đổi hướng gió-hãy điều chỉnh con thuyền của bạn".
Ông vượt biển Manche sang Anh với mục đích duy nhất là học làm phim. Bà bị tai nạn nghiêm trọng, cổ bị nứt và gãy, một bên cơ thể bị liệt từ cổ trở xuống. Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt.
Có phải nó thật sự tệ hại không? Luật pháp của thực dân Anh,sự khác biệt về tôn giáo ,hệ thống đẳng cấp xã hội,sự phân biệt giai cấp,nạn dốt đã đặt ra nhiều thử thách lớn cho đất nước . Bất kể cái gì của bạn vẫn sẽ là của bạn.
Trong 1 năm sau, ông đã làm việc như một nhà nhiếp ảnh cộng tác với các tờ báo và học những điều cơ bản về điện ảnh. Tình hình tài chinh của gia đình ông tồi tệ đến mức ông phải bỏ học một năm trước khi tốt nghiệp. Chỉ có người chết mới không cảm thấy đau đớn, đau khổ hay không phải giải quyết bất cứ một vấn đề nào.
Nhưng từ lúc được sinh ra, chúng ta đã bị đặt vào một tiến trình thất bại cùng với sự phát triển. “Rất ít ai đi trên con đường dẫn đến thành công mà không bị một hay hai lỗ thủng”. Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh.
Lần nọ, nhà máy của nhà phát minh vĩ đại Edison bốc cháy. mới chính là những khoảng thời gian dài làm cho con người phải đầu hàng và làm cho tinh thần đang phát triển mạnh mẽ trở về với cát bụi. Sự việc đầu tiên cho tôi thử thách và sự việc thứ 2 cho tôi thời gian để làm nghiên cứu bệnh ung thư lẽ ra tôi không bao giờ có được nếu toi vến giữ chức chủ nhiệm khoa.