Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây. Năm 1943, Ruth Leach trở thành người phụ nữ đầu tiên nằm trong ban lãnh đạo với chức danh phó chủ tịch. Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên.
Maney, người tiếp cận nhiều tư liệu nhất về Watson cũng không biết cuộc họp đã nói những gì nhưng khi ra ngoài, trước đám đông nhà báo Watson nói: sẽ không có chiến tranh. Khi Tom chào đời, ngày Môn thể thao ông yêu thích là cưỡi ngựa trò chơi mà ông đã quá thuần thục từ thời tuổi thơ, chăn cả đàn ngựa kiếm tiền đi học.
Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng. Nó vượt lên trên một vấn đề cá nhân. Uy tín nghề nghiệp, uy tín xã hội mà người thanh niên nghèo khó đã dày công xây dựng, để có được địa vị cao trong giới thượng lưu, trong suốt tuổi thanh niên giờ đây có nguy cơ tan vỡ.
Theo những tài liệu mà Maney có được, Patterson muốn loại tất cả những ai muốn chống lại ông, điều đã bộc lộ trong phiên tòa. Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy. Một triết lý kinh doanh như vậy đã chứng tỏ được tính bền vững của nó qua thời gian.
Năm 1993, IBM khổng lồ thua lỗ 15 tỉ đôla. 000 vào năm 1970 so với Watson có một phòng nghỉở ngay trong tòa nhà.
Hãy chú ý những lần ông vấp ngã bởi vì, với ông, đó là những lúc quy trình tư duy và mọi cảm xúc bắt đầu. Chuyện rượu và kinh doanh làm chúng ta nhớ đến vụ mất trộm của Watson trước đây. Logo tám nét ngang, sử dụng đến nay, xuất hiện vào năm 1972 một năm sau ngày Tom rời bỏ quyền lực, giữ vai trò cố vấn mà thôi.
Watson tỉnh giấc mộng Hitle đã hứa không chiến tranh. Có phải Gerstner chống lại Watson? Không, ngày xưa Watson làm vậy là vì CTR còn rất nhỏ, nó cần được cấy vào đó một thứ gen hoài bão. Công việc này của cha và
Có phải những chuyện như vậy đã làm cho Watson trở thành người bán hàng vĩ đại nhất thế giới. Như vậy, ông quay lưng lại kệ sách, và chữ THINK nằm ngay phía trên ông. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng.
IBM ngày nay vẫn ám ảnh người ta về một ý niệm vĩ đại nào đó. Các nam sinh viên tỏ ra ngạc nhiên, nhiều người khó chịu. Các doanh nhân của cường quốc thứ hai thế giới này, sau Mỹ, đã trả lời rằng: Ông không nhận ra sao, chúng tôi chỉ cần tìm hình mẫu từ IBM.
Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu. Cống hiến vĩ đại nhất của nhà doanh nghiệp này là giảm giờ làm cho nhân công xuống còn 8 giờ một ngày thay vì từ 9 đến 11 như bình thường vào lúc đó. Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX?