Nàng nhủ: Chắc là vì ta quá yêu chồng. Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn. Tuổi phát dục đâm không bình thường…
Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.
Cái từ nhân loại nghe đẹp phết. Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Cũng vì thế mà anh đâm lười đọc truyện.
Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được. Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.
Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi.
Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.
Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa… Về nhà, bác bảo cháu: Cháu lành quá.
Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ. Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi. Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.
Trông cậu buồn cười quá. Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.
Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ. Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá. Một kiểu hăm doạ của trẻ con.