Miền đó, ông chủ xí nghiệp đúc chì biết rõ lắm và có nhiều khách hàng ở đó. "Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ". Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó.
Hồi ông Théodore Roosevelt còn làm Tổng thống, ông thú rằng trong trăm lần, ông chỉ chắc xét đoán đúng được bảy mươi lăm lần là nhiều; khả năng của ông không thể hơn được nữa. Xí nghiệp đó vừa có nhiều khách hàng, vừa được tin cậy. Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải".
"Giữ nụ cười trên môi" Có nhiều bà muốn gây mỹ cảm, tiêu cả một gia tài để đắp vào thân những nhung cùng vóc, đeo vào mình những vàng cùng ngọc, mà hỡi ơi, quên hẳn cái bộ mặt của mình đi, bắt nó mang những nét chua ngoa và ích kỷ. Nhà chế tạo lấy cuốn niên giám và tìm kiếm kỹ lưỡng, rồi nói với một giọng tự đắc rõ rệt: Bạn tự cho là hơn những thổ dân ở miền Bắc Cực nhiều lắm ư? Bạn được hoàn toàn tự do nghĩ như vậy.
Rồi từ đó ông sốt sắng giúp tôi, bất kỳ trong cơ hội nào, thành thử chúng tôi trở nên đôi bạn rất thân cho tới khi ông mất". "Tôi nghe người ta nói rằng trong tủ sách ông ta có quyển sách rất hiếm, quý, tôi bèn viết cho ông vài hàng tỏ ý ước ao được đọc cuốn ấy lắm và xin ông làm ơn cho mượn trong vài ngày. Nhưng hôm ấy, anh Emile tới không được, mặc dầu tôi có dặn trước.
Eliot thì không khó chi hết. Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm. Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó".
" Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn. Lincoln ôn lại tất cả những lý lẽ bênh vực đạo luật đó và những lý lẽ chống đạo luật đó; ông đọc lại hết cả những bức thư và bài báo nói về vấn đề đó, trong ấy có nhiều bài thống trách ông sao chưa phế trừ chế độ nô lệ, lại có nhiều bài khác chỉ trích ông, vì ông muốn hủy bỏ chế độ đó. Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc.
- Vậy thì có thể đem bán cho một hãng xe được. Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty. Tôi lại nói rằng: nếu được lang thang trong một cánh đồng với ông thì thú vô cùng.
(Mãi tới cuối thư, trong chỗ tái bút ông mới chỉ cho tôi một điều có ích cho tôi. Nếu một người cho một điều là đúng trong khi bạn cho nó là sai - dù bạn có biết chắc rằng nó sai đi nữa - thì bạn cứ nói như vầy: "Tôi không đồng ý với ông, nhưng tôi có thể lầm được. Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy.
Sau đó vài bữa, một bà bạn lại chơi, tôi chỉ những tấm màn và vô tình nói giá nữa. Ông được bầu làm thư ký hội nghị ở Philadelphie, do đó mà được độc quyền lãnh in hết thảy những công văn trong các sở. Một buổi tối, một ông khách lại chơi.
Sau cùng, bà hóa điên. Ông làm trái hẳn lại: Ông xin kẻ thù ông giúp ông một việc. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên.