Đừng nghĩ ngợi về cá nhân bạn quá đáng – có thể người kia đang bận hoặc không muốn chuyện trò – cứ tiếp tục với người khác. tuy nhiên, nếu bạn chấm định nghĩa thứ nhất là 2 và Người không may đạt điểm thấp.
Sự kiện 2: đã ba năm qua, năm nào bạn cũng nộp đơn xin thăng chức tại cơ quan, nhưng lần nào bạn cũng bị bác đơn. ở đầu chương này, chúng ta đã gặp Robert, kỹ sư an toàn hàng không, luôn thành công với những cuộc gặp gỡ tình cờ. như vậy, tôi cảm thấy mình kiểm soát được nhiều hơn.
Đa số chúng ta đặt nền móng cho sự trông chờ của mình dựa vào những gì xảy ra trong quá khứ. nhưng tại sao lai như thế? Tại sao mà tất cả mọi thứ đều tiến triển tốt đẹp với nhóm này, nhưng lại không như vậy đối với nhóm kia? Clare cũng ước ao một tình yêu bền chặt.
Cô cho Bill biết như vậy, anh liền gởi một thông điệp tới tất cả mọi người có địa chỉ trong hộp thư của anh. tôi tin là mình sẽ thể hiện mình tốt. các nhà xã hội học ước tính trung bình chúng ta quen xấp xỉ 300 người.
Tôi quan sát nhiều khía cạnh khác nhau trong cách thức ra quyết định của người may mắn và người không may: họ đánh giá các chứng cứ như thế nào, họ nghĩ về những giải pháp khác nhau ra sao, họ chọn giải pháp này hay loại bỏ giải pháp kia theo tiêu chí gi. Người may mắn xây dựng và duy trì một “mạng lưới may mắn” vững chắc. Sau đo, cảnh sát bắt được đúng gã đi mô tô bí hiểm mà Eleanor đã gặp.
Họ nói chuyện và dành thời gian cho rất nhiều người, thu hút người khác về phía mình, và giữ liên lạc với mọi người. Năm 1998, ken đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông. Tôi mượn tờ tiền của một vị nữ khán giả, cho nó vào một phong bì, xáo trộn tất cả lên, rồi xếp chúng thành một hàng.
Người không may thì ngược lại, họ tin là mìh có định mệnh phải gặp những người thất bại, buồn phiền, và chán nản. bây giờ là đến giờ phút thật quan trọng. Đơn cử trường hợp của Kathy, một nhà quản lý 50 tuổi ở Syracuse, New York.
Như nhiều lĩnh vực khác, người không may đã bỏ cuộc sớm trước khi bắt đầu. hãy tưởng tượng, bạn sắp sửa có một cuộc hẹn “mù”. Kế tiếp, hãy nghĩ xem vận may đã ảnh hưởng đến những sự kiện trên như thế nào.
Giờ thì giở qua phụ lục A (ở cuối sách), và nhìn những lá bài ở đó. Nhưng thực tế thì anh bước vào phòng thí nghiệm, đếm số các mảnh ghép, quyết định ngay là có một mảnh bị mất và khẳng định rằng không tài nào ghép được trọn bức tranh. đó là lý do tôi suy nghĩ rằng mình thật sự may mắn, thay vì chịu chết rằng mình không thể thay đổi được gì”.
Tìm một căn phòng im lặng và một chiếc ghế thoải mái. tôi không nghĩ là người ta lại cho rằng mình thật sự may mắn, tôi ngạc nhiên sao điều đó lại nảy ra, trong đầu óc con người. Ông sếp thích Marvin và nhận anh vào làm.