Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên - họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đường làm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàuBabylon. Khi con lạc đà chở ông tiến thẳng vào sân nhà của ông Nana-naid, ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông Arad Gula đang đợi ở đấy. Tôi phải trả một giá rất cao cho sự tự do của cậu, nhưng cậu hoàn toàn xứng đáng với điều đó.
Mặt khác, ông mải tính toán xem nếu với kết quả như thế thì một năm sau ông sẽ kiếm được bao nhiêu tiền và cần bao nhiêu năm ông mới chuộc được sự tự do của mình. Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này. Lúc nghe Megiddo nói như vậy, những người nông dân đó cũng chế nhạo lại các ông.
Nhờ vào họ, một mặt anh có thể học hỏi, tiếp thu nhiều kinh nghiệm, mặt khác số tài sản của anh không những được an toàn mà còn sinh ra lợi nhuận. Nếu tôi gọi tên người thương gia này theo ngôn ngữ của các bạn thì chắc chắn tôi phát âm không đúng, nhưng nếu tôi gọi bằng tiếng Syri, thì có lẽ các bạn sẽ không hiểu. Đến xế chiều, ông đã đến gần bức tường thành đồ sộ đang xây dở dang và nhìn những dòng người, giống như những đàn kiến đen đang nối nhau trên các bậc thang nghiêng nghiêng bám dọc vách tường.
Mathon chỉ vào một chiếc nhẫn bằng xương bò được chạm khắc rất đẹp và nói tiếp: Nhưng từ đây trở đi, cuộc sống của bạn đã sang một trang mới tốt đẹp hơn, bởi vì bạn đang sở hữu một tài sản có giá trị và có đầy đủ mọi quyền hạn của mình đối với căn nhà. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc.
Vì đối với những trường hợp này, rất có thể họ không có tiền để trả nợ cho anh đâu. Vậy bây giờ chúng ta hãy thảo luận đến các công việc kinh doanh, buôn bán xem sao. Chúng ta nên tìm hỏi những người tài giỏi về điều ấy.
Tôi chưa bao giờ có được số tiền lớn như thế. Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Còn không, trong tương lai bạn càng gặp nhiều khổ sở và dằn vặt hơn đấy.
- Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Kìa! Những người có tóc hoe vàng đến từ phương Bắc; những người da đen hay cười đến từ phương Nam; và cả những người da nâu nữa. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.
Ở Đền học, bốn người đàn ông đang ngồi trên những tấm thảm nhỏ trải dưới nền nhà chờ những người khác đến. Đôi bàn tay của anh ta đã chai sạn nhiều do phải làm lụng vất vả, nhưng anh ta vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc, chứng tỏ kế hoạch của Megidda là kế hoạch tốt nhất. Hoặc khi quyết định bỏ vốn đầu tư, bạn phải lường trước những hiểm nguy có thể xảy ra và cách giải quyết như thế nào cho thỏa đáng.
Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa. Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình. Vợ của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cánh cửa, ánh mắt ngập ngừng nhìn về phía anh, như thầm nhắc nhở rằng bao bột mì trong nhà đã hết, anh cần phải đóng xong chiếc xe, gò lại cho kỹ, chạm khắc đâu vào đó rồi đánh bóng, quét sơn và phủ da lên những vành bánh xe để giao cho khách, nhằm kiếm một ít tiền mua bột mì.
Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này. Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. - Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn.