Mọi người đều tận lực bảo vệ thể diện dù phải làm những việc ngoài lẽ thường tình. thích không phải là nổi nóng hay là tổn thương đối phương mà chỉ làm cho đối phương chú ý đến thực tế, coi trọng bản nhân anh đồng thời nhắc nhở đối phương chớ tự đánh giá quá cao. Trịnh Trang Công chuẩn bị đánh Hứa.
Anh thấy em lấy anh nghèo khổ không có đồ trang sức định tích lũy đủ thì mua cho em một chiếc vòng vàng làm món quà bất ngờ cho em". Làm như vậy không lợi cho quan hệ giao tế của anh, dễ làm cho người ta nghĩ anh là người điêu toa, phải xa lánh, trong giao tiếp xã hội phải dè chừng anh. Ông hỏi Mạnh Thường Quân đòi được nợ thì mua cái gì.
Chị lại vẫn không nhượng bộ. Giúp đỡ người khác là tích thiện. Họ thích thộp lấy khuyết điểm người khác, cái bé xé cái to ra sức trách mắng.
Trang Công truy đuổi đến Bỉ Địa. Khi cảnh cáo người ta không nên nêu ra khuyết điểm mà nên nhấn mạnh sửa đổi như thế nào cho tốt. Trước đây Chu Nguyên Chương cho Lý Thiện Trường quyền " tiền trảm hậu tấu” ca ngợi ông ta đã "chia xẻ lo âu với Trẫm" thì bây giờ nói ông trừng mắt không có hoàng đế.
Giữ thể diện thì điều khó nhất là giữ thăng bằng giữa uy nghiêm và thân cận, đó gọi là “ xa thì chung thân, gần thì bất kính”. Loại người này lòng thường có cảm giác cô độc, tình cảm thường dao động không ổn định. Điển hình về tài ba lộ liễu nên mang họa vào thân là công phần công cao át chúa.
Nhưng hai bên rất khó kết hợp vì tính cách và tuổi tác cách nhau quá xa. Chu Du là nhân vật ảnh hưởng lớn nhất, đối với quyết sách của Tôn quyền. Như vậy đã tạo ra áp lúc tâm lý cho đối thủ, lấy sự lạnh lùng như sắt thép thay vì tranh cãi ồn ào mà áp đảo tâm lý đối thủ.
Giải vây phải tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu của địch thì đánh vào chỗ mà địch phải đi cứu. Sau khi đã miêu tả Lưu Bị nhân đức yêu dân như thế nào, quyết tâm chống Tào như thế nào, Gia Cát Lượng chuyển mũi nhọn sang Trương Chiêu, nói rằng: "Kế lớn của quốc gia an nguy của xã tắc phải có chủ mưu chứ không phải là bọn hư vinh mồm mép huyên thuyên Mạnh Hoạnh là một thủ lĩnh dân tộc thiểu số khu vực Nam Trung thời kỳ Tam Quốc, là một nhân vật rất có ảnh hưởng ở địa phương.
Khi cá rỉa từng tí từng tí mà không cắn câu (cho đối phương ăn món ngon từng ti) thì đó là cá đang thử xem có an toàn hay không. Nhưng vị chiến hữu này đã trở thành một nhà lãnh đạo sợ liên lụy bèn cự tuyệt không tiếp và nói rằng chưa từng quen biết người này. Năm 1980, Edward Kenedy và Catter lại tái chiến tranh hùng một lần nữa giành lấy danh vị ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ.
Ông cũng biết nhiều người có câu hỏi như thế, hơn nữa bên dưới hàng ngàn cặp mắt đang chăm chú nhìn mảnh giấy trong tay ông chờ ông đọc lên. Trang Công sao lại không hiểu điều đó nhưng trong lòng ông đã suy tính khác, bèn đáp rằng: "Mẹ ta muốn như thế, ta biết làm sao?". Nếu cụ có ý kiên xin cứ góp cho tôi, không nên trách cậu Vuông.
Khi gặp đối phương lần đầu nên sử dụng "biểu hiện mơ hồ". Hành động này đã không thực hiện thì thôi, nếu đã thực hiện thì phải triệt để. Khi anh vô tình đả thảo kinh xà thì đối thủ sẽ cảnh giác phòng bị.