Cô Regina vốn đã kinh doanh tiệm may đo quần áo phụ nữ từ hồi mười sáu tuổi. Tôi đã dành bao nhiêu thời gian ở đó? Ồ, nhiều lắm đấy. Vài giây sau, động cơ thứ hai hỏng tiếp.
Christina: Thật à? Ý con là tại cái lăn khử mùi mới hả? Alex: Vâng. Chẳng dễ dàng gì để thành thực về việc chúng ta xuất thân từ nơi nào. Chúng nó hút canabis (một loại thuốc phiện-ND).
Cũng rất cần thiết phải lưu ý rằng Hofstede không hề gợi ý rằng có chuyện nơi này đúng đắn nơi kia sai lầm ở bất cứ điểm nào trên hệ thống thang bậc mà ông đưa ra. Nhưng các phi công có nhắc lại vấn đề, tìm kiếm sự cho phép không? Không hề. Như vậy, đến những năm 2015-2020, các bài báo khoa học của Việt Nam may ra mới lần lượt được xuất hiện trên trường quốc tế.
Và từ đó về sau, ông trở thành một luật sư kiểu công chứng viên. Anh đã đảm bảo với chúng tôi sẽ tiếp đất trực quan, mà không hề có phương án dự phòng, và thời tiết bên ngoài thì tệ hại. Họ đếm được hai mươi hai tổ chức dân sự khác nhau tồn tại trong một thị trấn chỉ vỏn vẹn hai nghìn dân.
Ông chịu trách nhiệm về những quyết định và phương hướng của chính mình. Bạn đan rổ hay mũ bằng nan tre và đem ra bán ở chợ. Ông điều hành Novell − một trong những hãng phần mềm quan trọng nhất ở Thung lũng Silicon, và vào năm 2001, ông đã trở thành giám đốc điều hành của Google.
Alex không chắc đã thông minh hơn Katie. Vài năm trước, Đại học Michigan đã quyết định quan sát kỹ càng xem các sinh viên thuộc nhóm thiểu số của trường luật sinh sống ra sao sau khi tốt nghiệp. Thời đó, những anh hàng xén chính là người mang đồ may mặc đến với toàn thế giới, ông viết, và trong ba yếu tố căn cốt thiết yếu với đời sống trong xã hội giản đơn đó, đồ ăn thức uống và nơi trú ngụ chỉ là chuyện xoàng xĩnh tầm thường.
Mệnh lệnh: Sang phải ba mươi độ. Regina bắt tay vào cắt vải bông − cỡ nhỏ cho trẻ chập chững biết đi, lớn hơn cho bọn trẻ nhơ nhỡ − cho đến khi được bốn mươi chiếc tạp dề. Logic nhân khẩu học tương tự cũng áp dụng với các luật sư người Do Thái ở New York như Maurice Janklow.
Ông sống tại một khu vực kinh tế phát đạt. Câu hỏi chúng ta vẫn thường đặt ra khi nói về những người thành công là gì? Chúng ta muốn xem họ ra sao − họ sở hữu tính cách như thế nào, họ thông minh đến cỡ nào, phong cách của họ có gì đặc biệt, hay họ vốn sinh ra với thứ tài năng thiên bẩm nào. Đôi khi tôi tìm ra câu trả lời bởi tôi đã mơ thấy và tôi có thể nhớ được nó.
Những người thành đạt không làm nên mọi thứ một mình. Một nửa thời gian Christopher không hề đến trường. Thế là tôi bỏ học, đơn giản vậy thôi.
Đan Mạch và Bỉ có thể chia sẻ thứ truyền thống tự do − dân chủ kiểu châu Âu rộng khắp. Nhưng Harlan, Kentucky không phải là một nơi như thế. Vào thời điểm gia đình Borgenicht gây dựng cửa tiệm nhỏ ngay trong căn hộ bé xíu của mình, hàng ngàn người nhập cư Do Thái khác cũng đang làm công việc tương tự, phát huy hết những kỹ năng khâu vá, may đồ ra để sử dụng, đến khoảng năm 1900, quyền kiểm soát ngành may mặc đã chuyển giao hầu như toàn bộ vào tay những người mới đến từ khu vực Đông Âu.