Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh. Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn. Họ ngắm nhau hồi lâu.
Trốn học mà để bị nói. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được.
Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết. Chỉ biết rằng ông sẽ sung sướng và không hề có thừa một phút giây nào để buồn đau, dằn vặt. Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.
Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Xung quanh là người. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.
Sự thật và những khái niệm luôn bị đánh tráo và lạc hậu. Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng.
Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn.
Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể. Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.
Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành. Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết.
Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó.
Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau. Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ.