Và sau đó thì không có gì ngăn cản được bạn - với những cách thức tương tự như cách đã làm để có năm đồng tiền vàng đầu tiên - tiếp tục có thêm mười đồng vàng… hai mươi đồng tiền vàng… một ngàn đồng tiền vàng… Thế là hiển nhiên bạn đã trở thành một người giàu có. Nếu cháu muốn đến Nippur thay ta làcông việc đó, thì ta sẽ xem cháu như là một đối tác làm ăn và sẽ chia cho cháu một phần tài sản của ta sau này. Bên ngoài trời đã tối.
Số vàng anh tích lũy được, liệu có cách nào để nó sinh lợi thêm cho anh không? Tuy nhiên, tôi nhanh chóng thất vọng khi nghe bà ấy nói: Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này.
- Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi. Nhưng vì bà ấy mang vật này đến để bảo đảm, nên tôi không thể từ chối được. Ước muốn của Araman, dù rất đáng trân trọng, nhưng anh không thể cho anh ấy mượn tiền được.
Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền. – Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé. Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.
- Vâng! Con muốn lắm chứ, nhưng con không thể rời khỏi chỗ này được. Điều này cũng sẽ kích thích các bạn nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn, và sau đó, làm cho tài sản của bạn ngày càng sinh sôi. Tôi sẽ bày cách cho bạn làm thế nào để có được một ngày nghỉ ngơi thoải mái.
Với tài sản của tôi, các bạn nghĩ tôi sẽ mua được tất cả mọi thứ mình muốn sao? Đó là một suy nghĩ sai lầm. Tôi nghĩ đó là loại rượu ngon nhất mà lúc bấy giờ tôi có thể nếm được. - Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi.
Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng. Nếu bây giờ chúng ăn, chúng sẽ như thế nào nhỉ? Chúng sẽ đánh nhau bất kể sống chết để tranh giành miếng ăn mà không cần biết tới ngày mai sẽ như thế nào. - Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ.
- Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. Arkad qu lại nhìn lớp học với một nụ cười hóm hỉnh, rồi bất ngờ hỏi: - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình.
Bởi vì, công việc này cũng sẽ mang lại cho ông ấy một số tiền. - Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. Ông ấy có ấn tượng ngay với thái độ đầy thiện chí của ông và bắt đầu thương lượng với người buôn nô lệ.
Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc. Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí.