Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa. Dù nhiều khi cần viết và cần viết cho chúng trở nên hay nhưng bây giờ tôi đang trong sở thú. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).
Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát. Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện.
Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Cái trạng thái về chia sẻ rất phức tạp. Một cái sự thật chẳng ảnh hưởng gì đến nền hòa bình thế giới.
Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại. Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.
Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm. Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn.
Bạn cũng đang ganh đua với họ. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài. Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi.
Chả là hôm qua có chuyện. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết.
Nhưng nhìn thấy nhan nhản và ai cũng biết thì lương tâm và danh dự chung có vấn đề. Nhưng như thế là em còn muốn. Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được.
Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình. Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê. Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến.