Tôi khởi động xe, trong lòng thấy hơi sợ và mồ hôi bắt đầu tuôn ra. Bạn không thể rút lui lịch sự bằng cách xin lỗi phải vào nhà tắm trong giây lát. đừng gây cho người đối diện cảm giác khó hiểu và khó chịu.
Hãy viết ra giấy bài nói, chi tiết từng từ một hay sơ lược tùy vào thói quen của bạn, nhưng phải rõ ràng và đủ ý. Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami. Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau.
Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Tôi thức dậy, dụi mắt và ngó xung quanh… Ba giây sau, tôi nhảy chồm lên, nói lắp bắp: C… á… i…gì… th… ế… n… à… y…?. Tôi nghĩ phong cách nói của tôi có nét tương đồng với phong cách của Cavett.
Tôi hãnh diện khi khoe với mọi người rằng tôi có một người cha tuyệt vời như thế. Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc. Và anh không giấu cảm xúc chân thật của mình.
Tôi muốn khám phá con trai của một trong những người nổi tiếng nhất nước Mỹ. Nếu bạn nói từ hồi còn bé xíu đã là một fan của họ thì có thể họ sẽ nhăn mặt ngay. Đến giờ phút này, khi viết những dòng chữ sau cùng của cuốn sách, tôi lại có một niềm tin mạnh mẽ hơn cả lúc ban đầu.
Luôn khai mạc đúng giờ. Nếu được tàng hình bạn sẽ làm gì đây, hoạt động từ thiện hay sinh lợi riêng cho bạn? Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm.
Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD. Thật ra Sinatra không hứng thú lắm với các phương tiện truyền thông đại chúng, và nhất là lại không thích được các phóng viên săn tin phỏng vấn này nọ. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
Một cá tính hài hước luôn sôi nổi kể chuyện, nhất là khi nói về thời niên thiếu của anh ở Hoboken, New Jesey. Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục.
Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa. Các ông nên thoát ra khỏi những suy nghĩ đó.
Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý. Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh. Và thực sự Cuomo đã làm cho tất cả mọi người bất ngờ.