"Chúng ta hiện tại ra sao, và chúng ta có thể trở thành một người ra sao, hai trạng thái đó khác nhau xa lắm, cũng như một người chập chờn nửa thức nửa ngủ, so với một người tỉnh táo hẳn hoi vậy. Phải thường thường ngưng đọc để suy nghĩ những điều mới đọc và tự hỏi: lời khuyên đó, lúc nào có thể áp dụng được và áp dụng ra sao? Ông nói, ngày nào ông cũng đọc nó, vì tin tức đầy đủ, rõ ràng, vì báo không lợi dụng những bản tính đê tiện của quần chúng, và vì những bài xã thuyết rất giá trị.
Công việc thứ nhất của tôi không phải là dạy anh ta ăn nói, mà dạy anh ta giữ mồm miệng. Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó". Bạn đã xúc phạm người ta, thì dù có đem cả khoa lý luận của Platon hay của Emmanuel Kant đổ lên đầu người ta, bạn cũng chẳng thể nào thay đổi ý kiến của người ta được.
Vậy muốn cho gia đình được êm ấm, thì quy tắc thứ sáu là: "Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". Nay ta thử tìm cách sửa chữa bức thư đó cho hợp hơn. Bà Georgette Leblanc đã khen chị Marie và lời khen đó đã thay đổi hẳn người đàn bà đó.
Nó tự đắc được cái danh là "kẻ thù" số một của quần chúng". "Dạ, lần này tôi bị bắt tại trận. Rồi ông định sao, chúng tôi xin theo như vậy".
Chương Chín Làm sao cho người ta vui sướng mà làm công việc bạn nhờ cậy Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của bạn, bạn thấy thích. Vì họ đã thấy rằng chỉ có cách xử trí đó là không hại danh dự thôi".
Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết. Không phải vì ông có ý tưởng đó mà tôi tin dùng ông. Có? Ông bà thiệt gặp may tôi muốn được như ông bà lắm.
Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào? IV. Khi ông nghe không rõ một tên nào, ông nói: "Xin lỗi, tôi chưa nghe rõ". Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị.
Cái giường đó là giường của nó. Không có gì làm cho tôi xao nhãng hoặc làm chậm trễ công việc đó được; vì cơ hội sẽ không tái hiện nữa". Người đó rõ ràng thiếu của xí nghiệp Detmer mười lăm mỹ kim, viết thư đòi nhiều lần mà không chịu trả, hôm đó đi xe lửa từ nhà lại hãng, nói không những không trả tiền mà từ rày không thèm mua hàng ở hãng nữa.
Chính phủ sẽ hết sức bênh vực ông, nghĩa là không hơn cũng không kém các đại tướng khác. Tôi thực hành những quy tắc đã học được, và làm cho công hiệu của những bức thư tôi gởi tăng lên từ 500 tới 800 phần trăm". Mới đầu, viên thu thuế tỏ uy quyền của ông một cách ồn ào.
Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Lời đó đã phấn phát tôi, làm cho tôi hy vọng và gắng sức tập tành cho khá thêm lên". Một người bán hàng chịu nai lưng 14 giờ một ngày nữa.